Khi bạn đã thấy rõ một người mà không vạch trần họ, bạn sẽ hiểu được ý nghĩa của sự tha thứ.
Khi chán ghét một người mà không quay mặt lại với họ, bạn sẽ hiểu được tột cùng của sự tôn trọng. Trong cuộc sống, luôn luôn có người mà bạn không ưa, và cũng có những người không ưa bạn…
Bạn trưởng thành không phải bởi vì bạn sống được bao nhiêu năm hay trải qua bao nhiêu thất bại. Mà là bạn đã hiểu được sự buông bỏ, học được sự tha thứ và đã biết không tranh giành.
Tô Cầm nói: Thà rằng cô độc, cũng không làm trái lương tâm. Thà rằng nuối tiếc, cũng không chấp nhận. Người ở trong trái tim ta, ta đối đãi như bảo vật. Người không ở trong trái tim ta, ta đối đãi qua loa. Xưa nay nhân duyên thường ngắn, sao có tình thâm!
Nếu đau khổ…không cần phải nói cho người khác biết. Người khác vĩnh viễn cũng không hiểu hết được cảm nhận của bản thân bạn đâu! Nếu đau khổ…hãy nhìn bầu trời một chút. Trời to như vậy, sẽ có thể bao dung hết nỗi ủy khuất của bạn.
Nếu đau khổ….có thể giả bộ mình vui sướng. Khi đã mang niềm vui đến cho người khác thì sẽ có thể quên được nỗi ưu thương của chính mình.
Ai chưa từng khổ sở…Ai vẫn còn ghi nhớ… Quá khứ không trở lại, cần gì phải khổ sở nhớ về nó!
Cho dù là giả bộ, thì cũng phải giả bộ vui vẻ. Tự mình giả bộ một chút. Kỳ thực, con đường là tự mình đi. Và đau đớn đều là tự mình chịu đựng.
Chúc cho chúng ta đều đạt được nội tâm an hòa và bình yên!
Sưu Tầm
Comments