Cụ Đào năm nay 91 tuổi. Chồng và con của cụ đã hi sinh trong chiến tranh. Từ ngày giải phóng đất nước đến bây giờ đã gần 40 năm, cụ đã phải sống 1 thân 1 mình không ai chăm sóc, không nơi nương tựa. Cụ vẫn phải kiếm sống qua ngày bằng nghề thu lượm ve chai…
Cụ nói cụ không còn người thân, chồng chết, các con chết hết cả rồi. Ốm đau bệnh tật đói khát cụ đều phải chịu 1 mình, ko ai chăm sóc.
( Chia sẻ của 1 bạn TNV ) Mình ko biết diễn tả cảm xúc thế nào cho mọi người hiểu, khi chúng mình trao quà cho cụ, cụ đã khóc rất nhiều. Vừa khóc cụ vừa nói cảm ơn các cháu đã thương bà. Suốt bao năm trời, bà sống trong cảnh cô đơn, quanh năm suốt tháng lủi thủi 1 mình. Nay các cháu đến thăm, bà cảm động lắm!
Nghe cụ nói mà mình xót xa quá
Các bạn à, cụ không cần nhà cao cửa rộng, cụ ko cần ăn ngon mặc đẹp, cụ chỉ cần sự quan tâm và chia sẻ của mọi người.
Các bạn có biết điều gì không? Cụ năm nay đã 91 tuổi rồi đó, vậy mà cụ vẫn phải đi lượm ve chai để có tiền mưu sinh cuộc sống. Mình mong rằng các bạn biết rằng, các bạn đang sống rất sung sướng, nên đừng kêu khổ, đau, buồn, chán… nhé.
Comments